Ta thoảng thấy người nơi góc bếp Nụ cười y vậy chẳng hề sai Bên song trăng rơi đầy hiên lạnh Lá vàng khẽ rụng một sân thu. Ta hôn đôi má gầy năm cũ Hương xưa rũ xuống mấy giọt sầu Ôi làn da khô ráp ngày đông ấy Môi nẻ rồi vẫn nởĐọc tiếp “Đêm thu nằm đợi nắng vàng lên”
Bài viết trong chuyên mục:THƠ
Thu về trên lối cũ
Bên chiều gió lạnh hồn ai trống Nhớ mộng trường chinh thoảng giật mình Trông lối thu vàng thăm thẳm đợi Lòng tiếc gì chăng chẳng bước dồn. Mấy năm đất khách tình như đã Ôm bóng quê xa gửi chốn này Mai đây phiêu bạt về phương khác Lối xưa xin trả bạn chiềuĐọc tiếp “Thu về trên lối cũ”
Những ngày tháng không tên
Gió lay hoa trắng rụng đầy Mưa khuya để ướt những ngày lênh đênh. Hongik vào Hạ, tháng Sáu, 2017
Hương ngày cũ
Người nằm xuống đưa tay lên gối Đứa con thơ nép sát mẹ mình Hương ngày cũ bao năm nghe lại Mắt nhắm nghiền khóc khẽ từng cơn. Con hỏi mẹ: sao người đi vội Biết con thương nhớ đến nhường nào ? Con đợi mẹ đợi hoài như có thể Nhớ ngày xưa, chiềuĐọc tiếp “Hương ngày cũ”
Bâng khuâng
Chiều nay lối cũ xanh màu lá Ta về nắng hạ vẫn còn theo Nắng đã theo ta bao mùa nhỉ Mộng xưa xanh mãi đến bao giờ? Nhưng ta… Lòng đã thôi đi con đường cũ Nắng đừng xanh lại những huyền mơ. Hongik, tháng Năm, 2017
Dạo bước vào mùa thu
Cảm ơn rừng đã cho ta im lặng Nỗi lặng im ta thấy cả tấm lòng. Rừng Kê Long, tháng Chín, 2016
Chiều Vu lan
Ta nhớ người khóc từng cơn mưa nhỏ, giữa chiều thu nắng đỏ phía chân đồi. Vu Lan 2016